Hang động toàn băng không bao giờ tan chảy đẹp mê hoặc ở Canada
Hang băng rộng mênh mông này thực sự là thế giới ngầm của những đường trượt băng khổng lồ. Nơi đây chính là sân chơi tự nhiên tuyệt vời nhất thế giới. Đặc biệt nhất là băng ở đây không bao giờ tan chảy.
Hang băng Booming sâu tới hơn 140m và nằm bên dưới ngọn núi Sentry của phần dãy núi Rocky thuộc Canada. Bên trong, dọc theo hang là những lớp băng ánh xanh trong suốt như pha lê – một vài lớp băng có thể dày tới vài mét.
Hình dáng của chúng được ví như lưỡi của người khổng lồ, trượt xuống vực thẳm hun hút bên dưới. Những lớp băng này được hình thành khi những giọt nước mưa và tuyết chảy vào bên trong cửa hang trước khi đông cứng.
Hang Booming được biết đến như là “hang bẫy gió lạnh” bởi vì không khí lạnh lẽo của mùa đông chỉ thổi vào hang mà không bao giờ thoát ra được, giữ cho những mặt băng không bị tan chảy.
Lòng hang bao phủ bởi lớp băng dày trong suốt ánh màu xanh.
Lòng hang hun hút…
Vì băng nơi đây rất cứng, những nhà thám hiểm đã miêu tả trượt trên bề mặt hang như là đang bay vậy.
Nhiếp anh gia Canada nổi tiếng Paul Zizka, người đã đặt tên cái hang theo tiếng vang nó tạo ra, vừa đến thăm nơi đây trong năm nay cùng người hướng dẫn Andrew Fairhurst và Jeff Smith.
Đường trượt băng tự nhiên…
Nhiếp ảnh gia đến từ Banff, Alberta này nói rằng: “Những nơi như hang độc nhất vô nhị này cần được trân trọng như một báu vật. Được ghi lại vẻ đẹp của một nơi thần tiên như thế này chắc chắn là một mốc son cho sự nghiệp nhiếp ảnh của tôi”.
Vẻ đẹp hư ảo bên trong hang.
“Và đây cũng là một trong số những lần chụp ảnh khó khăn nhất mà tôi từng có,” anh cho biết.
Những người đến đây cũng cho biết, việc giao tiếp bên trong hang cực kì khó khăn bởi tiếng vang ở đây dường như không bao giờ dứt. Khi nói chuyện với nhau, những nhà thám hiểm phải đợi vài giây sau mỗi 1 tiếng phát ra.
Hang nằm ở độ sâu 140m dưới lòng đất.
Trên hết, băng ở đây không bao giờ tan chảy.
Paul nói thêm: “Bên cạnh sự tối tăm và địa hình bất lợi, tiếng vang chính là thứ khiến giao tiếp với những người còn lại trong đội thực sự khó khăn. Tôi nghĩ tôi đã chứng kiến khá nhiều địa điểm tuyệt vời, nhưng tôi đã không thốt lên lời trước cảnh cái lưỡi băng màu xanh khổng lồ biến mất vào vực sâu thăm thẳm của núi Sentry”.